Cuộc Sống Phía Sau Tay Lái: Chuyện Về Một Tài Xế Công Nghệ Bình Dị

Những người tài xế công nghệ lặng lẽ chạy xe, bám sát từng cuốc gọi, đã trở thành một phần quen thuộc của thành phố.

Mục lục

[Ẩn]

Hà Nội, tháng 7 năm 2025 — Giữa nhịp sống đô thị hối hả, hình ảnh những người tài xế công nghệ lặng lẽ chạy xe, bám sát từng cuốc gọi, đã trở thành một phần quen thuộc của thành phố. Mỗi người là một câu chuyện, một hành trình mưu sinh thầm lặng. Anh Nguyễn Văn Hưng (38 tuổi) – tài xế công nghệ với 5 năm gắn bó với nghề, là một trong số đó.

Từ công nhân sang tài xế công nghệ

Trước đây, anh Hưng từng làm công nhân trong khu công nghiệp gần Gia Lâm. Sau đợt cắt giảm nhân sự năm 2020, anh thất nghiệp, phải xoay xở nhiều nghề để nuôi hai con nhỏ đang tuổi ăn học. Nhờ vay mượn mua chiếc xe máy cũ, anh bắt đầu chạy xe công nghệ – công việc linh hoạt, không cần bằng cấp, chỉ cần chịu khó và kiên nhẫn.

“Nhiều hôm mưa gió, lạnh buốt, khách hủy cuốc giữa đường… cũng chạnh lòng, nhưng nghĩ đến con, tôi lại chạy tiếp,” anh chia sẻ, giọng trầm đều.

Một ngày bắt đầu từ 5 giờ sáng

Anh Hưng dậy sớm, bật ứng dụng nhận cuốc từ 5 giờ sáng. Buổi sáng thường là thời điểm nhiều người đi làm, đưa con đi học, nên anh tranh thủ kiếm thêm. Đến trưa, anh nghỉ chợp mắt ở quán nước ven đường. Chiều tối, tiếp tục chạy đến 8-9 giờ đêm mới về.

Trung bình mỗi ngày anh chạy gần 150 km, kiếm được khoảng 300.000 – 400.000 đồng sau khi trừ chi phí xăng xe và khấu trừ hoa hồng ứng dụng.

Niềm vui nhỏ từ khách hàng tử tế

Không ít lần, anh gặp khách khó tính, thậm chí mắng chửi vì lý do ngoài ý muốn. Nhưng cũng có những lần ấm lòng:

“Có cô sinh viên đưa tôi hộp cơm tự nấu bảo ‘Cháu biết chú bận, chưa ăn gì’. Mấy lúc đó, cảm giác như cả ngày mệt mỏi tan biến.”

Mơ ước nhỏ nhoi

Cuối năm, anh mong đủ tiền để sửa lại mái nhà dột nát và mua cho con trai bộ sách giáo khoa lớp 6. “Tôi không dám mơ cao, chỉ mong mình có sức khỏe, xe không hỏng, mỗi ngày được về nhà an toàn.”


Dưới ánh đèn phố, những người tài xế công nghệ như anh Hưng vẫn tiếp tục cuộc hành trình không tên của mình. Họ không ồn ào, không hào nhoáng, nhưng chính là những “tế bào” bình dị giữ cho nhịp sống đô thị không ngừng chuyển động.

Chia sẻ :
Trước đó Tiếp theo